Bầu trời hôm nay buồn lắm.
Đã có lúc tôi ví bầu trời với hạnh phúc, nhưng hôm nay trời buồn và khóc… Hạnh phúc khước từ ánh mắt tôi ư?
Type những dòng này, từ lúc trời chưa mưa đến khi gió đang giật chiếc chuông gió… mưa to át đi tiếng chuông ấy. Nó chỉ đung đưa như cố khẳng định rằng nó còn có gió.
Có một thứ vừa mất đi, ngày hôm qua…
Tôi chẳng cho ai cơ hội đâu. Hãy tự tạo cơ hội cho mình, và tôi thích những người như thế.
[?] Hạnh phúc khước từ ánh mắt tôi ư?